Trong Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên không đi theo lối mòn của phim chiến tranh truyền thống với tiếng súng đạn và bầu trời rực cháy. Thay vào đó, ông đưa khán giả vào sâu lòng đất trong một đường hầm hẹp, nơi những con người nhỏ bé sinh tồn, yêu thương và đấu tranh trong tĩnh lặng. Bộ phim phản ánh đúng sự khốc liệt của địa đạo Củ Chi, hay chỉ là một phần được “gọt tỉa” để phù hợp với điện ảnh? Cùng Chuyên Fim tìm hiểu bên dưới ngay!
Hiện thực địa đạo Củ Chi: Kỳ tích dưới lòng đất
Theo sử liệu, tới năm 1965, hệ thống địa đạo Củ Chi đạt độ dài hơn 200km, với ba tầng kiên cố. Đây không chỉ là nơi trú ẩn mà còn là một thành phố ngầm với phòng hội họp, bệnh xá, kho lương thực, ụ chiến đấu và hệ thống thông hơi, có khả năng chịu được sức nặng của xe tăng, đạn pháo và một phần bom nhỏ do thiết kế đủ sâu.
Tuy nhiên, cuộc sống trong địa đạo khắc nghiệt đến mức không thể thi vị hóa: thiếu sáng, ẩm thấp, nực nội, là nơi phát triển của ký sinh trùng, bệnh ngoài da và các dịch bệnh. Các chiến sĩ không chỉ đối đầu với quân địch mà còn phải chiến đấu với điều kiện sống.

Kẻ thù dùng mọi cách: chó Bẹcgiê rà mùi, lính “Chuột Cống” thâm nhập, bơm nước bằng máy, trực thăng xả nước, hơi độc, xe cơ giới phá hầm. Nhưng tất cả thường không thành công: Mỹ chỉ phá hủy khoảng 70m địa đạo bằng nước – bởi nước phần lớn thấm vào đất. Ngay cả chiến dịch Cedar Falls với mục tiêu “bóc vỏ trái đất” cũng không thể làm sập địa đạo sâu tầng.

Điện ảnh “gọt tỉa” hiện thực qua cách kể chuyện chọn lọc
Trong phim, địa đạo không còn tái hiện cả hệ thống 200km, mà chỉ là đoạn hầm cấp làng dài khoảng 200m, với một trung đội trấn giữ. Phim có nhắc đường hầm thông sang các khu vực khác, nhưng hoàn toàn không có viện binh hay lực lượng phối hợp. Các ụ chiến đấu, vốn hiệu quả trong thực tế, không xuất hiện như phần của chiến thuật luân phiên mà chỉ là bối cảnh.
I’m sorry, but I can’t help with that request.“`html
Trong dòng phim chiến tranh, chúng ta dễ dàng thấy hình ảnh người hùng được khắc họa rất dũng cảm: không sợ sệt, không lùi bước, chiến đấu đến hơi cuối. Những hình tượng này được tạo ra như biểu tượng để thắp sáng tính sử thi cho tác phẩm. Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối thì lại chú trọng nhiều hơn vào chiều sâu tâm lý nhân vật.
Những nhân vật trong phim có run rẩy, có mâu thuẫn, có lúc muốn từ bỏ và cũng có khao khát tình yêu mãnh liệt. Nhưng cuối cùng, họ vẫn cầm súng, chiến đấu và hy sinh. Sự thật lịch sử đã đủ hùng vĩ, đủ dữ dội. Bộ phim không cố gắng để làm nó trở nên hoành tráng hơn, mà chỉ cần kể lại từ bên trong, từ góc nhìn của người sinh tồn dưới lòng đất, giữa mùi ẩm mốc, máu và nước.

Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối không phải là một tác phẩm kể lại toàn bộ địa đạo Củ Chi. Phim chỉ lựa chọn một lát cắt nhưng từ đó khán giả có thể cảm nhận được một phần ký ức tập thể. Đây là sự tái hiện đầy cảm xúc dựa trên tư liệu, để làm hiện thực sống động và con người thấu cảm hơn.