Eternals đã xuất hiện tại các rạp chiếu sau nhiều tháng bị trì hoãn vì COVID. Dù vậy, bộ phim này vẫn hút sự chú ý và gây ra nhiều tranh luận từ cả giới phê bình và khán giả đã có cơ hội thưởng thức. Bất kể ý kiến trái chiều, họ đồng tình rằng Eternals là một tác phẩm Marvel hoàn toàn mới lạ, và đồng thời cũng mang nét quen thuộc họ từng bắt gặp trước đây. Cùng Chuyên Phim theo dõi bên dưới nhé!

Những siêu anh hùng đầu tiên của Vũ trụ Điện ảnh Marvel (MCU) được tái hiện trong Eternals, với câu chuyện về những thực thể vũ trụ hình người đã đặt chân tới Trái Đất từ thời đại đồ đá. Bộ phim diễn ra trên một quy mô rộng lớn chưa từng thấy trong MCU, trải dài từ lục địa đến ngoài không gian, qua nhiều thời kỳ quan trọng của nền văn minh nhân loại. Đạo diễn Chloe Zhao, người từng đoạt giải Oscar cho Nomadland, mang đến một tác phẩm đầy hoài bão với những ý tưởng kích thích cuộc tranh luận dài về bản chất con người, sự tồn tại và vị trí của chúng ta trong tự nhiên.
Không có gì ngạc nhiên khi Eternals gây ra ý kiến trái chiều. Phim đã phá vỡ công thức quen thuộc của Marvel Studio và dường như hướng theo phong cách của DC. Song, các ý tưởng ấy không được thực hiện trọn vẹn, Eternals với nhịp điệu không đồng đều và mâu thuẫn đã gây tiếc nuối khi gặp khó khăn trong cách kể chuyện.
Dàn nhân vật đông đúc, thời lượng hạn chế

Marvel hiếm khi sản xuất phim dài, ngoại trừ một vài tác phẩm đặc biệt như Avengers: Endgame (2019) với độ dài hơn 3 tiếng. Eternals kéo dài hơn 2 tiếng rưỡi cũng được xem là dự án khá dài, nhưng vẫn là chưa đủ để khán giả có thể kết nối sâu sắc với dàn nhân vật đa dạng.
Các Eternals là những nhân vật ít được biết đến trong Marvel, và nhiệm vụ của phim thứ 26 trong MCU là vừa phải giới thiệu, vừa giúp khán giả cảm thấy gần gũi hay ít nhất là đồng cảm với một số khía cạnh của họ. Bởi sau cùng, mối liên kết ấy chính là yếu tố khiến nhân vật trở nên đáng nhớ và đầy thiện cảm.

Trong khi Avengers (2012) – một phần phim cũng sở hữu dàn nhân vật đa dạng không kém – được nâng đỡ bởi các phần phim riêng lẻ như Iron Man hay Captain America: The First Avenger, Eternals đơn phương chịu trận, với những đầu truyện tranh ít người biết đến, lại phải cạnh tranh với các trận chiến CGI chỉ gói gọn trong hơn 2 tiếng rưỡi. Chưa kịp bàn đến phát triển, riêng điều đó đã làm cho các nhân vật trở nên thoáng qua và thiếu sức sống.
Eternals còn vấp phải sự phát triển nhân vật không cân đối. Với một bộ phim thế này, người viết cũng không kỳ vọng các màn phát triển sâu rộng, nhưng chí ít hãy tạo cho họ một tiền đề cá nhân đủ mạnh để người xem thấu hiểu được quyết định đưa ra. Phatos, Thena, Druig, Makkari và Sersi đều đứng về phía con người, nhưng động cơ của họ thì không hoàn toàn rõ ràng. Phatos có gia đình, Druig mâu thuẫn với tư tưởng của Eternals, Thena có ít nhất một tình yêu không được phim diễn tả rõ với nhân loại, vậy còn Makkari thì thế nào? Nhân vật tuy đông nhưng sự phối hợp vẫn hạn chế.
Tiền đề chưa đủ sức thuyết phục

Eternals có tầm nhìn lớn lao, không chỉ dừng lại ở vấn đề chính trị mà còn đi sâu vào các tư duy triết học, thậm chí có phần u sầu. Sẽ không có gì đáng bàn nếu phim thực sự làm đến nơi về sự vĩ đại đó.
Thoạt tiên, Eternals được gửi đến Trái Đất để bảo vệ nhân loại khỏi các Deviants – sinh vật ăn thịt không ngừng tiến hoá và tiêu diệt sự sống trên đường chúng quét qua. Nhưng sự thật là các Eternals chẳng khác gì một hệ thống diệt trừ kết hợp với hệ thống canh tác tiên tiến.

Nhiệm vụ của họ là đảm bảo con người, hoặc sự sống thông minh nào khác trên bất kỳ hành tinh nào, sinh sôi đến cực hạn, khi hành tinh đó cung cấp đủ năng lượng cho hạt giống được Celestial…
Hạt mầm trước đó đã phát triển thành một Celestial mới lớn. Ở giai đoạn này, tài nguyên của hành tinh đạt cực đại và dần vơi đi. Thế nhưng, quá trình ấy sẽ hủy diệt hành tinh liên quan. Tuy vậy, sự hy sinh đó không hề vô nghĩa. Celestial mới sẽ tạo ra các mặt trời, trọng lực, nhiệt độ… để hình thành những hành tinh mới, kéo theo sự xuất hiện của các loài mới, và vòng lặp này lại tiếp diễn, mang sự sống mãi mãi cho vũ trụ. Tóm lại, Celestial chính là giống loài duy trì sự tồn tại của vũ trụ. Song, Eternal tên Sersi không đồng tình với điều này và gọi đây là vòng luẩn quẩn tàn nhẫn, rồi quyết định cứu Trái Đất.
Quyết định của nhóm Eternals thực sự mang lại niềm vui. Tuy vậy, lý do phía sau không được xây dựng chặt chẽ hoặc bị diễn giải quá sơ khai do thời lượng hạn hẹp. Lý do cứu Trái Đất vì biết yêu thương quá mong manh. Trong khi đó, Ajak từng nhận định con người trên Trái Đất có thứ đặc biệt. Thế nhưng, phim không làm rõ điều này, khiến lý do ấy càng lúc càng thiếu chiều sâu. Nhiều chủng tộc khác trong vũ trụ Marvel như Nova Prime trong The Guardians of the Galaxy cũng biết yêu thương, bền bỉ, dũng cảm, lý trí và nhân ái. Thêm vào đó, phim chưa trả lời được tại sao các Eternals lại ưu tiên Trái Đất hơn trật tự tự nhiên, phá vỡ vòng xoay của vũ trụ, dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

Nhìn xa hơn, Eternals tự đưa mình vào ngõ cụt khi muốn chạm đến những ý tưởng quá đồ sộ nhưng lại không đủ khả năng theo đuổi. Phim tạo nên nhiều mâu thuẫn tư tưởng vượt ra khỏi ranh giới đúng sai. Ta có sự cân bằng giữa vũ trụ và trái đất, tự do và trật tự, lợi ích cá nhân và toàn vũ trụ, vật chất và ý thức, nghĩa vụ và tình cảm, cùng câu hỏi bản chất của chủ nghĩa anh hùng trong việc các Eternals chọn giữa sứ mệnh và tình yêu cá nhân. Vấn đề không nằm ở độ lớn của tư tưởng, mà ở chỗ phim đặt ra quá nhiều ý tưởng nhưng không đủ sức theo đuổi đến tận cùng, khiến nó trở nên hụt hơi. Thực ra, chỉ cần phim tập trung vào vài tư tưởng đơn giản nhưng thực hiện đủ sâu sắc thì vẫn tốt hơn. Một lần nữa, tư duy ở đây cảm giác thật lưng chừng.
Bỏ lỡ phản diện tiềm năng đáng nhớ

Marvel thường không chỉ xây dựng phản diện kém ấn tượng mà còn bỏ qua những nhân vật phản diện nhiều tiềm năng. So với Eternals, Deviants đáng lẽ có thể trở thành tuyến phản diện đặc sắc nếu được đầu tư kỹ lưỡng. Deviants chính là một cơ hội khác bị bỏ qua sau Wenwu trong Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings.
Deviants được các Celestial gửi xuống Trái Đất để thực hiện sứ mệnh của Eternals từ trước khi họ ra đời. Khi Celestial mới xuất hiện, chúng cũng chết cùng với hành tinh đó. Tuy nhiên, chúng là sản phẩm lỗi. Theo thời gian, Deviants sẽ không ngừng tiến hóa để tiêu diệt tất cả trên hành tinh, không để lại chút năng lượng nào cho hạt giống Celestial. Vì vậy Celestial phải phái Eternals xuống để khắc phục sai lầm và hoàn thành nhiệm vụ ban đầu thành công hơn.

Deviants dù có vẻ ngoài như những con quái thú thông thường, nhưng thật ra chúng chính là hình mẫu của một nhân vật phản diện bi kịch. Cuối cùng, cũng như Eternals, Deviants chỉ là những quân cờ trên bàn cờ lớn. Trong khi Eternals mải mê tranh luận về trật tự và những vấn đề vĩ mô, khao khát đơn giản của Deviants chỉ là được sống – một mong ước dễ cảm thông và thấu hiểu, chắc chắn dễ hiểu hơn triết lý mà các Eternals mãi không thể thống nhất.
Nếu được đầu tư đúng cách, bộ phim đã có thể đưa ra một phản diện đáng nhớ hơn từ các chi tiết nhạt nhòa này. Deviants không chỉ đại diện cho triết lý về ý chí tự do mà các Eternals đã dành không ít thời gian tranh luận: được tạo ra và bị bỏ rơi, Deviants đáng ra có thể là nhân vật đáng chú ý và có cái kết xứng đáng hơn những gì đã diễn ra. Một hình tượng phản diện ấn tượng hơn, có thể hạ đo ván Ikaris (Richard Madden) và Gilgamesh, nhưng lại kết thúc bằng một cái chết nhạt nhòa là điều gây thất vọng ở Eternals.
Không xác định được phương hướng

Ôm đồm quá nhiều có thể là điểm yếu của Eternals. Bộ phim nỗ lực gánh vác quá nhiều nhiệm vụ. Vì các anh hùng ít được biết đến, phim phải tiến hành giới thiệu. Tư duy lớn lao của phim buộc các nhân vật nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Phim phải cung cấp nhiều thông tin, chuyển đổi giữa quá khứ và hiện tại. Bên cạnh những cuộc tranh luận, phim còn phải xây dựng các trận chiến CGI. Tóm lại là, có quá nhiều thứ cần xử lý. Điều đáng tiếc nhất là phim không thể xác định một đường đi cụ thể.
Eternals dành phần lớn thời gian vật lộn với bản sắc của mình. Sự mâu thuẫn hiện diện trong phim không chỉ ở nhân vật mà còn trong tư tưởng. Chloe Zhao, người tạo ra Eternals, dường như đã muốn xây dựng một câu chuyện thân mật hơn, với chiều sâu cảm xúc lên hàng đầu.
các pha hành động.
Các Eternals đã tồn tại suốt hàng thiên niên kỷ. Sống giữa loài người, họ đã dần biết yêu thương. Tuy vậy, điều đó vẫn chưa đủ. Họ bắt đầu nghi vấn về nhiệm vụ của bản thân, ngoại trừ hai Eternals hiếm hoi nắm rõ sự thật. Những câu hỏi xoay quanh sự tồn tại khiến họ rơi vào các mâu thuẫn nội tâm sâu sắc.

Phatos, nhà phát minh xuất sắc đã mở đường cho sự tiến bộ của nhân loại, đồng thời vô tình góp phần vào thảm họa như vụ nổ bom Hiroshima, khiến anh không ngừng tự dằn vặt. Druig có sức mạnh để làm con người sống yên lành bên nhau nhưng bị cấm ngăn can thiệp, cuối cùng anh chọn cách nổi dậy. Sprite, mãi mãi trong vóc dáng trẻ thơ, không thể sống với cảm xúc của tuổi trưởng thành, luôn bị giằng xé bởi gánh nặng đó. Thena đang đối diện với điên loạn khi ký ức kinh hoàng về những hành tinh bị hủy hoại trỗi dậy.
Những tuyến truyện này khai thác sâu sắc nhân vật và Chloe Zhao mong muốn thể hiện các câu chuyện gần gũi đó. Nhưng Marvel lại hướng đến một bộ phim siêu anh hùng truyền thống với các pha hành động hoành tráng và dễ tiếp thu. Đồng thời, họ mong muốn đổi mới bằng cách mời Chloe Zhao tham gia dự án. Hai quan điểm đối lập này dẫn đến Eternals không thể định hình rõ ràng. Phim quá rộng lớn để trở thành một tác phẩm Marvel kinh điển, nhưng chưa đủ đột phá để trở thành bước ngoặt lớn hơn hay cột mốc cho thể loại này.

Nếu Chloe Zhao có thể tự do sáng tạo, mọi việc có lẽ đã khác. Thay đổi luôn khó khăn nhưng cần thiết để MCU tiến xa hơn. Khán giả giờ đây đã mỏi mệt với “công thức Marvel”. Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings đã thử thay đổi khi tập trung vào câu chuyện gia đình, nhưng cuối cùng lại quay về với mô típ phim siêu anh hùng đi kèm các pha hành động CGI hoành tráng rỗng tuếch. Điều tương tự đã xảy ra với Eternals.