Xưởng 13 lấy cảm hứng từ một phân xưởng bỏ hoang có thật ở Bình Dương, kể về nhóm bạn trẻ Youtuber với tên Black Cat chuyên khám phá các hiện tượng tâm linh để đăng lên Youtube. Nhằm thu hút fan và tăng lượt xem, họ táo bạo đột nhập vào phân xưởng 13 vào đúng nửa đêm thứ 6 ngày 13 để vén màn bí ẩn sau những lời đồn đại từ cư dân về hiện tượng kỳ bí sau cái chết của bảo vệ tên Hiếu. Người ta bảo rằng khi còn sống, anh Hiếu có sở thích kỳ lạ, không giao tiếp với ai mà chỉ trò chuyện với ma-nơ-canh, thường đàn hát cho chúng nghe vào buổi tối. Một năm sau cái chết của anh, người ta vẫn thoảng nghe bài Hợp Tan của ca sỹ Thùy Chi với giọng hát buồn thảm và lạnh người trước những ma-nơ-canh vô cớ di chuyển. Người ta tin rằng hồn anh Hiếu vẫn quanh quẩn đâu đây. Với mong muốn kiểm chứng, nhóm Black Cat mạo hiểm tiến vào bóng đêm u tối của phân xưởng 13 mà không hề biết điều gì đang chờ đón.

Sức hút của bộ phim nằm phần lớn ở bối cảnh quay chân thực. Phân xưởng cũ kỹ, rêu phong, vải vụn khắp nơi, mạng nhện giăng kín, nước ngập chân, ván gỗ bong tróc… Vẻ hoang tàn và không khí âm u vào ban đêm khiến người xem lạnh gáy. Hình ảnh và cảnh quay đẹp, giữ nguyên sự u ám chân thực của khung cảnh. Trong bóng tối lạnh giá với sắc đen xanh huyền bí, khán giả hồi hộp theo dõi từng bước đi của 4 nhân vật chính “thám hiểm” phân xưởng. Phần đầu phim khá thử thách người xem bằng các cảnh lặp lại việc khám phá, lục lọi mà không tiết lộ điều mới lạ. Những phân đoạn quan trọng như câu chuyện nhật ký của anh bảo vệ hay hồi tưởng quá khứ lại được xử lý nhanh và sơ sài. Cá nhân không thích cách thể hiện quá khứ qua tranh sơn mài. Những hình ảnh này vốn dĩ có thể là mấu chốt nhưng lại làm mờ nhạt đi, gây hoang mang cho khán giả khi không hiểu rõ nội dung trên màn ảnh. Nếu có thể khai thác sâu hơn câu chuyện của anh bảo vệ, bộ phim chắc chắn sẽ hay hơn nhiều.

Không thể phủ nhận những ma-nơ-canh nằm rải rác quanh xưởng rất đẹp và gây ám ảnh, nhưng từ đầu tới cuối, khán giả không biết rõ vai trò của chúng ngoài việc ngầm khẳng định đây từng là xưởng may và sự yêu thích ma-nơ-canh của anh bảo vệ. Đáng tiếc trong một bối cảnh rùng rợn như thế, ma-nơ-canh có thể khiến tâm trạng sợ hãi tăng lên đáng kể, nhưng đạo diễn chỉ dùng 1-2 điểm giật mình nhẹ, chắc sợ làm khán giả bị “sốc”. Âm thanh ban đầu ổn nhưng về sau lạm dụng biên độ cao, gây chói tai khó chịu. Âm thanh dồn dập khiến khán giả hồi hộp chờ đợi và rồi… chẳng có chuyện gì xảy ra. Yếu tố kinh dị…
Xưởng thực sự nhạt như nước lã, chưa đủ sức làm người nhút nhát e sợ chứ chưa nói đến người hâm mộ phim kinh dị.

Xưởng 13 nắm giữ một cốt truyện khá sáng tạo khi hòa nhập vào trào lưu video Youtube của giới trẻ, nhằm lôi kéo lượt xem khủng đôi khi không màng hậu quả, kể cả việc sử dụng chiêu trò. Ý tưởng hay nhưng cách trình bày lại quá nhạt nhẽo, làm người xem mất đi chút hứng thú. Nhiều chi tiết còn bất hợp lý và có phần không logic. Được gắn nhãn kinh dị nhưng suốt phim không có điểm nào ghê rợn. Hồn ma bảo vệ hành hung mà không cần dao búa nhờ “dụng cụ chích điện” hiện đại, chích phát là xong, không làm bẩn hiện trường mà nạn nhân cũng không có cơ hội chống trả. Diễn viên nổi bật nhất phim có lẽ là chàng Đạt hài hước và chú Phúc bảo vệ với tâm lý không ổn định. Những diễn viên khác khá nhạt nhòa và không để lại nhiều ấn tượng. Nữ chính Trương Mỹ Nhân từ đầu đến cuối phim nếu không run rẩy, mắt đẫm lệ thì cũng tròn mắt đầy sợ hãi. Đôi lúc chưa kịp sợ ma mà nhìn nữ chính trợn mắt đã đủ giật mình.

Với nhiều sai sót trong nội dung, cái kết thiếu chiều sâu và những ấn tượng nhạt nhòa, Xưởng 13 chỉ đạt mức trung bình, có thể xem được nhưng chưa đủ sức thuyết phục khán giả. Nếu bạn đang muốn tìm gì đó mới mẻ và không có nhiều lựa chọn, có thể xem thử nhưng không nên kỳ vọng nhiều.